No English version
Chủ đề số 10 này sẽ là chủ đề cuối cùng để đóng lại chuỗi bài dài 10 phần này. Có nhiều khía cạnh chúng mình không thể khai thác được hết, hi vọng sẽ có thể viết thêm nhiều nữa trong tương lai.
Để có thể khép lại chủ đề này, ban đầu chúng mình đã nghĩ đến việc ghi vài dòng nhằm nhấn mạnh sự cân bằng của công nghệ trong đời sống, nhưng cuối cùng mình quyết định bàn về một phong cách sống. Vì xã hội luôn luôn thay đổi nên chúng ta cần phải thích nghi, điều này mình thấy rõ nhất ở thế hệ ba mẹ mình. Nhìn vào họ, chúng ta có thể thấy rõ các thói quen hàng ngày, các phong cách sử dụng ti vi và máy tính hoàn toàn khác nhau. Khoảng cách giữa hai thế hệ, có thể nói rằng công nghệ phải chịu một phần trách nhiệm chính.
Tại sao lại nên suy nghĩ như con người? Bởi vì chúng ta thông minh, biết cân nhắc và biết cho ra quyết định.
Tại sao nên hành động như robot, bởi vì robot làm việc có lập trình, chúng phản ứng lại với mọi vấn đề như đã cam kết. Người thành công sẽ nhìn thấy vấn đề nhưng cũng nhìn thấy giải pháp, họ thường sẽ bỏ qua bước hoang mang, lo lắng, phàn nàn về vấn đề, mà trực tiếp tìm ra giải pháp nhanh nhất có thể. Robot cũng vậy, chúng hành động theo hướng giải pháp, khi tiếp nhận một thông tin, điều chúng cần làm là đáp ứng lại hoàn cảnh đó, như một lời giải đã được đặt sẵn trong một bài toán.
Cùng tìm hiểu tại sao một robot có thể tự động nhảy theo điệu nhạc nhé. Chúng hoạt động dựa trên 3 yếu tố cơ bản như sau: 1. Cảm biến: Chúng sẽ cần 1 cảm biến âm thanh như micorphone để có thể lắng nghe nhạc. 2. Thiết bị truyền động: tương tự như các động cơ có bánh xe để robot có thể di chuyển. 3. Chương trình: Chúng ta sẽ cần phải viết một chương trình cho robot, đại loại như một dạng mệnh lệnh “Khi nào nghe điệu nhạc, hãy di chuyển theo cách này” Robot có thể cũng sẽ cần một chiếc máy vi tính giữ vai trò như bộ não của chúng, để có thể thực hiện các thông tin cảm biến và cho chạy chương trình. Kèm theo là các thiết bị cung cấp điện, hoặc là pin để cung cấp năng lượng cho chúng.
Có một câu nói rất hay thế này: Logic is like a robot style guide: rules keep the results consistent
Nếu chúng ta cũng tự cài đặt cho riêng mình các nguyên tắc, luôn duy trì tính kỉ luật trong công việc, thì các kết quả đạt được sẽ tốt và quan trọng hơn là luôn luôn tốt – tính đồng nhất. Chứ không phải chỉ thỉnh thoảng mới có kết quả tốt.
Robot khi làm một việc gì cũng không có thứ cảm giác như sợ hãi, lo lắng, e dè, giận dữ... Cảm xúc là thứ tự nhiên chúng ta có, cũng giúp cho đời sống tình cảm của con người trở nên đa dạng và hạnh phúc. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần luyện tập khả năng kiềm chế các cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống để tránh đi các phiền toái hàng ngày.
Chắc mọi người sẽ phản biện là bởi vì robot không có một cuộc sống như chúng ta, kể cả việc chúng làm sai cũng không ảnh hưởng gì đến chúng cả. Và thật ra là chúng chỉ làm theo mệnh lệnh chứ không “tự chủ” bản thân được.
Tất nhiên là chúng ta và robot rất khác nhau, nhưng nếu chúng ta có thể thử hành động như những gì chúng ta cho là đúng thì hãy cứ làm. Còn cảm xúc hãy biến chúng thành 1 thế mạnh chứ không phải là điểm yếu.
Ở lứa tuổi đứng giữa ngã ba đường của nhiều lựa chọn và quyết định (phần lớn các bạn đang theo dõi Coco là ở Gen Y và Gen Z là nhiều nhỉ?!), các bạn ạ, dù chưa biết quyết định thế nào là tốt nhất, nếu chúng ta cứ mãi không hành động thì sẽ mãi dặm chân tại chỗ, thậm chí ngày càng thụt lùi. Lòng dũng cảm không có nghĩa là không biết sợ, nhưng là thấy sợ nhưng vẫn phải đối mặt.
Comments