Because what matters utmost is the final result: we should be responsible for everything we do.
/English below/
Trần Lê Minh Trúc (Bi hạt dẻ) – Quality Assurance - The Coffee House
Founder Every Half Bean
Team Roasting - Co-Consistency
Team Instructor - Co-Consistency Project 2
2011 - Trong một quán cà phê nọ, có một bạn barista trẻ rất hạnh phúc khi nhìn thấy những vị khách hôm qua đã tới, hôm nay quay trở lại, thích thú với ly cà phê của chính họ. Tò mò không biết trong ly cà phê có gì mà hay thế, bạn barista bắt đầu tìm hiểu nó.
Dần dà, Bi dành thật nhiều thời gian có thể cho việc tập luyện và tìm xem các kiến thức về cà phê. Bi thường thức đến tối khuya để luyện tập chiết xuất cà phê và latte art với máy pha. Sử dụng giờ nghỉ trưa để luyện tập rang với máy rang mẫu. Bi cảm nhận được sự tò mò đơn giản ban đầu đã phát triển thành niềm đam mê to lớn.
Qua một thời gian xuôi ngược, vừa học vừa làm, anh sinh viên kế toán cuối cùng cũng tốt nghiệp. Phân vân giữa “ngã ba đường” năm ấy, khoảnh khắc phải quyết định lựa chọn con đường mình theo đuổi, đến giờ vẫn còn ở lại trong trí nhớ của Bi với sự cảm thán về lòng biết ơn, cảm ơn vì chính Bi đã chiều theo cảm xúc mà chọn cà phê, để mỗi ngày mưa nắng trôi qua có một thứ lấy ra để xoa dịu tâm hồn.
Có lẽ khi càng hiểu biết nhiều về cà phê, chúng ta càng khó để thực sự thưởng thức ly cà phê đó. Rồi lúc nào không hay lạc vào trong vòng suy nghĩ lẩn quẩn về khái niệm của “Ly cà phê ngon nhất”.
Có lẽ Bi nhận ra được cà phê cũng có cảm xúc như người đang làm nó, Bi sẽ thấy buồn nếu cà phê cũng có nhiều trăn trở. Mỗi một việc Bi làm đều cố gắng làm cho cà phê ở mắc xích của mình trở nên tốt nhất. Bi luôn có một sự tôn trọng như nhau đối với các mắc xích trong xâu chuỗi cà phê, Bi giải thích, không có mắc xích nào là quan trọng hơn mắc xích nào: rang không quan trọng hơn pha chế, canh tác không quan trọng hơn sơ chế, bởi quan trọng hơn hết vẫn là ở mục tiêu lớn: làm tốt trách nhiệm của mình nhất.
Bi không suy nghĩ quá nhiều khi đồng ý tham gia vào dự án lần này, bởi vì Bi yêu thích việc phát triển cộng đồng, yêu thích sự gắn kết giữa các mắc xích trong xâu chuỗi cà phê, khi một tập hợp người có cùng một niềm tin, chắc chắn chúng ta sẽ làm nên điều gì đó.
2011- A young barista found happiness in seeing his customers came back from time to time, enjoying their coffee. Wondering why coffee was magical like that, he started to find out.
Slowly, Bi started to spend a lot of time practicing and learning about coffee. He often stayed up late to practice coffee extraction and latte art. He even used his lunch break time to practice with sample roaster machine. He felt that, from just simple curiosity it had become a huge passion.
After a long time of ups and downs, the young accountant majored man finally graduated. Standing at the turning point of life, he had to decide the path he should follow, and he is entirely grateful to the decision he made back then, so now he can still find joy even on dark days.
The more serious you are with something, the harder you can enjoy it. And at one point, he was lost in the definition of “the best cup of coffee “.
He realized coffee has emotions conveyed by us the brewer, so if he’s upset, his coffee would not be “bright” also. That’s why he tries his best on his part of making coffee. Bi has the same respect for other roles in the chain of producing coffee, he explained that there’s no one which is more important: roasting is not more important than processing, or plantation is not more important than processing because what matters utmost is the final result: we should be responsible for everything we do.
Bi never took time to hesitate when invited to this project because he loves helping in developing our community, to connect all the roles in coffee production, and when gathering all the different people with the same belief, we surely can create something even bigger than ourselves.
Comments